Tôi yêu Hà Nội, yêu xe đạp Peugeot như chính cuộc sống của mình.
Chiếc xe đạp đã là người bạn thân thuộc của người Việt vào thời kỳ đóng cửa quá ngặt nghèo. Nó đã góp phần không nhỏ khiến cuộc sống trở nên nhiều màu sắc hơn trong cái hoàn cảnh khó khăn thời kỳ đó. Nhưng dần dần trong cuộc sống hiện đại hối hả, xe đạp được thay thế bằng xe máy, rồi xe ô tô. Ở thành phố không còn có nhiều người đi xe đạp nữa. Hầu hết những chiếc xe nức tiếng một thời như Peugeot giờ nằm trong những bộ sưu tập đồ cổ. Nếu có thấp thoáng bóng xe đạp trên phố, thì thường bạn sẽ thấy đó là những dòng xe thể thao. Xe đạp đã trở thành một hoài niệm đẹp... và có lẽ ít người mới dành sự quan tâm cho những chiếc xe níu giữ hoài niệm một thời như thế.
Người con Hà Nội ấy đã dành rất nhiều tâm huyết để hiện thực hóa niềm đam mê, tình yêu Hà Nội bằng việc sưu tầm những chiếc xe đạp hiệu Peogeot Pháp. Hiện tại con số kỷ lục đã được xác lập là hơn 100 chiếc. Thế nhưng ít ai biết hành trình để biến ước mơ sở hữu hơn 100 chiếc xe cổ hiếm ấy, là một câu chuyện dài mà chúng tôi muốn chia sẻ cùng độc giả. Đồng thời trân quý hơn một nhà sưu tầm đồ cổ có tâm và có tầm với những mục đích cao đẹp cề việc gìn giữ nét đẹp văn hóa một thời Hà Nội của một người con gốc Hà Thành - Kỷ lục gia Đào Xuân Tình.
Vào những năm 70 của thế kỳ trước, chiếc xe đạp là tài sản mơ ước của nhiều gia đình. Chiếc xe đạp thời đó đã được ví như chiếc "ô tô con hai bánh", mà không phải gia đình nào cũng có thể sở hữu. Và Peugeot cũng là một trong những hãng xe sang thời bấy giờ. Chính vì điều đó, xuất phát điểm chỉ bằng niềm đam mê, kỷ lục gia Đào Xuân Tình không khỏi gặp muôn vàn khó khăn. Ông lên kế hoạch "truy lùng" những chiếc xe cổ, ông lặn lội khắp trời Âu để tìm kiếm những chiếc xe đạp mà mình ưng ý. Nghe ở đâu có xe đạp Peugeot cổ, nguyên bản, ông lại tìm đến và mua cho bằng được. Ông trần tình: "Nguyện vọng của tôi lúc đầu là chỉ theo sở thích, làm sao gặp được những chiếc xe đạp mình ưng ý. Nhưng có một điều khó khăn là những chiếc xe đạp có tuổi đời từ 50 - 70 năm về trước đã phai mờ
vào trong vàn và thời điểm đó chính là lúc xuất xưởng. Vì vậy, chỉ cần nhìn dáng xe, logo cùng một vài chi tiết phụ tùng sẽ biết được chính xác năm sản xuất và chiếc xe đó từ Pháp xuất đi quốc gia nào. Đó cũng là những yêu cầu khắc khe mà đòi hỏi ông phải tìm tòi nghiên cứu bỏ ra nhiều công sức thời gian.
Mỗi một chiếc xe trong bộ sưu tập lại là một câu chuyện, tất cả đều gợi cho ông cảm xúc nhớ đến quá trình tìm kiếm, năm sản xuất, chủ nhân là ai, chất lượng ra sao, hoàn cảnh mua như thế nào... Để sưu tập xe đã khó, để những chiếc xe có đôi có cặp còn khó và gian nan hơn gấp nhiều lần, trong đó phải kể đến cặp xe nam Peugeot màu sữa sản xuất
trước năm 1950 khi ông ròng rã suốt 10 năm mới có thể tìm được một chiếc xe nữ để ghép thành đôi. Hay chiếc xe đạp Peugeot nam sản xuất trước năm 1954 cũng phải mất 8 năm mới có chiếc xe nữ củng cặp...
"Có lần, khi mua được một cặp Peugeot nam, chủ nhân của nó đả khóc khi giao cho tôi. Khi đó, tôi chỉ nói một điều, từ giờ phút này tôi sẽ chăm sóc đứa con tin thần của ông và đi tìm người "bạn gái" cho nó. Cuối cùng, sau 15 năm, tôi cũng tìm được một chiếc xe nữ cùng màu, cùng đời và bây giờ chúng trở thành một cặp đôi danh giá của tôi", ông Tình nhớ lại.
Cho dù hôm nay, trên những ngõ nhỏ phố nhỏ có nhan nhẳn
đủ loại dịch chuyển tối tân mang vẻ sang trọng thì không một kiểu dáng động đây quyến rũ nào lại có thể tuyệt vời bằng được những người đẹp đang thong thả đạp xe. Bao nhiêu vẻ đẹp về Hà Nội gói gọn trong những lời ca, tiếng hát của các nhạc sĩ nổi tiếng, và mỗi người chọn yêu Hà Nội theo cách của riêng mình. Kỷ lục gia Đào Xuân Tình đã chọn cho mình một cách thể hiện tình yêu Hà Nội theo một cách rất riêng. Ông bảo: "Giờ tôi như trẻ lại tuổi đôi mươi, cứ mỗi sáng thức dậy thật sớm, đạp xe lòng vòng qua những phố phường, ghé quán trà đá vỉa hè nghe đôi ba câu chuyện cuộc sống cũng là một cách để cảm nhận vẻ đẹp thơ mộng của Hà Nội".